Nguyễn Thu Trâm
Trong kỷ nguyên bùng nổ thông tin hiện nay,
dường như không còn một bí mật nào có thể kín giấu mãi với công chúng. Điều này
cũng không là một ngoại lệ đối với các lãnh tụ của cộng sản, những kẻ vốn được
thêu dệt, nhào nặn thành những vĩ nhân, thánh nhân trong thế giới loài người,
còn lại con người trần trụi, phàm tục và bất toàn của họ thì được che đậy hết
sức khéo léo để lừa phỉnh, để mị bịp...
Lãnh tụ Hồ Chí Minh của cộng sản Việt Nam có
thể được xem là một kẻ bịp bợm nhất trong số các lãnh tụ cộng sản trên toàn thế
giới.
Trước hết, về tiểu sử của Hồ Chí Minh, đảng cộng sản viết rằng Hồ Chí Minh tên thật là Nguyễn Sinh Cung, sau được đổi lại thành Nguyễn Tất Thành, sinh ra trong một gia đình nhà nho nghèo, yêu nước. Nhưng sự thật có phải như vậy không, hay đây chỉ là một trong những cách để xóa bỏ cái xuất thân từ gia đình quan lại Phong kiến vốn bị coi là kẻ thù của giai cấp? Bởi cha đẻ của Hồ Chí Minh là Nguyễn Sinh Sắc tức Nguyễn Sinh Huy, một đứa con rơi của cử nhân Hồ Sỹ Tạo và là một quan lại nát rượu cuối Nguyễn Triều, bị bãi chức, lưu đày vào vùng đất mới khai mở ở Phương Nam, do can tội tra tấn chết một tù nhân trong một cơn say rượu khi Sắc đang làm tri huyện Bình Khê, tỉnh Bình Định vào năm 1909.
Cổ nhân đã đúc kết được kinh nghiệm quý báu “Hổ phụ sinh hổ tử”, “Cẩu phụ sinh cẩu tử”: Được sinh ra bởi một người cha nát rượu, vốn là một hoang thai của một người đàn bà thất tiết, lại ít được học hành, làm sao Hồ Chí Minh lại trở thành một lãnh tụ vĩ đại, nói thông viết thạo hơn 30 ngoại ngữ như tuyên truyền của đảng cộng sản được?
Trước hết, về tiểu sử của Hồ Chí Minh, đảng cộng sản viết rằng Hồ Chí Minh tên thật là Nguyễn Sinh Cung, sau được đổi lại thành Nguyễn Tất Thành, sinh ra trong một gia đình nhà nho nghèo, yêu nước. Nhưng sự thật có phải như vậy không, hay đây chỉ là một trong những cách để xóa bỏ cái xuất thân từ gia đình quan lại Phong kiến vốn bị coi là kẻ thù của giai cấp? Bởi cha đẻ của Hồ Chí Minh là Nguyễn Sinh Sắc tức Nguyễn Sinh Huy, một đứa con rơi của cử nhân Hồ Sỹ Tạo và là một quan lại nát rượu cuối Nguyễn Triều, bị bãi chức, lưu đày vào vùng đất mới khai mở ở Phương Nam, do can tội tra tấn chết một tù nhân trong một cơn say rượu khi Sắc đang làm tri huyện Bình Khê, tỉnh Bình Định vào năm 1909.
Cổ nhân đã đúc kết được kinh nghiệm quý báu “Hổ phụ sinh hổ tử”, “Cẩu phụ sinh cẩu tử”: Được sinh ra bởi một người cha nát rượu, vốn là một hoang thai của một người đàn bà thất tiết, lại ít được học hành, làm sao Hồ Chí Minh lại trở thành một lãnh tụ vĩ đại, nói thông viết thạo hơn 30 ngoại ngữ như tuyên truyền của đảng cộng sản được?
Ông Nghè Trương Gia Mô người đã tiến cử Nguyễn Tất Thành |
Theo William J. Duiker trong sách Hồ Chí Minh, bản dịch của
Phòng Phiên dịch Bộ Ngoại giao Hà Nội, trình bày rằng, “ngày 9-5-1908 thì tại
kinh đô Huế nổ ra cuộc biểu tình Chống thuế, sáng hôm sau cảnh sát đến lớp nhận
diện anh Thành và nói: “Tôi có lệnh yêu cầu người có hành vi quấy rối này phải
thôi học”; Đó là ngày cuối cùng của Nguyễn Tất Thành đến trường… Sau khi bị đuổi
học, Thành biệt vô âm tín trong một vài tháng… Cuối cùng Thành quyết định rời bỏ
Trung Kỳ đi về phía Nam, tới Nam Kỳ. Tháng 7-1909, trên đường đi Thành đã dừng
lại ở Bình Khê, nơi cha Thành vừa mới bị bãi chức Tri huyện và lưu đày biệt xứ”.
Việc một học sinh bị đuổi khỏi học đường cũng chứng minh được hạnh kiểm của trò
Thành là quá kém, là một học sinh cá cá biệt, mất dạy ít chịu học hành mà chỉ
chuyên quậy phá. Bị đuổi học vicnh viễn khi mới bước qua tuổi 15 thì hiểu biết
của Hồ Chí Minh ở mức độ nào chắc ai cũng hiểu được mà xin được miễn bàn nơi
đây.
DỤC THANH HỌC HIỆU, nơi Nguyễn Tất Thành dạy môn thể dục và "vệ sinh thường thức" |
Cũng theo Theo William J. Duiker trong sách Hồ Chí Minh, bản dịch
của Phòng Phiên dịch Bộ Ngoại giao Hà Nội, thì trên đường vào Nam, Nguyễn Tất
Thành dừng chân ở Phan Thiết và dạy học ở trường Dục Thanh từ tháng 8 năm1910
và rời Phan Thiết vào Sài Gòn tháng 2 năm1911.Với hạnh kiểm của một học trò “đầu
bò” như Nguyễn Tất Thành, liệu ông ta có thể dạy được gì ở ngôi trường Dục
Thanh này? Theo lời cụ Hồ Tá Bang, một trong sáu sáng lập viên của Dục Thanh Học
hiệu tức là Giáo Dục Thanh Thiếu Niên, thì, “Khi thấy một thiếu niên gầy gò,
rách rưới, sau nhiều tháng thiếu ăn, thiếu mặc ghé vào trường xin làm bất cứ việc
gì để có được cơm ăn hàng ngày, thiếu niên này trình qua thư tiến cử của ông
nghè Trương Gia Mô, cụ Hồ Tá Bang thương tình, nhận thiếu niên này vào trường,
cho đảm nhiệm việc dạy môn thể dục và vệ sinh thường thức, tức là môn học không
cần đến sách giáo khoa, cũng khần cần soạn giáo án: Mỗi sáng sớm, cậu thiếu
niên Nguyễn Tất Thành đánh thức các cháu thiếu niên dậy hướng dẫn cho các cháu
cách làm vệ sinh cá nhân sau mỗi khi đi tiêu và cách làm vệ sinh cá nhân sau mỗi
khi đi tiểu, môn học chỉ có vậy thôi”. Như vậy những văn thơ, những phát ngôn
được đảng cộng sản nhét vào miệng của Hồ Chí Minh có thực sự là do chính Hồ Chí
Minh, một con người ít học, sáng tác hay phát ngôn hay không? Hay Chính Hồ Chí
Minh chỉ là một kẻ đạo văn, đạo thơ không hơn không kém?
Có lẽ quý độc giả vẫn còn nhớ Quản Trọng (管仲) một nhà quân sự, một nhà tư tưởng thời Xuân Thu, và là một tể tướng của Tề Hoàn Công vào khoảng năm 685 Trước Công Nguyên, đã được Tề Hoàn Công hết mực kính trọng bởi tài thao lược, mưu trí và sự thẳng thắn. Chuyện kể rằng có lần Tề Hoàn Công hỏi Quản Trọng rằng: "Trẫm có tật hơi thích nữ sắc, điều này có tai hại gì đối với quốc gia không?" Quản Trọng trả lời: "Không, ham mê nữ sắc không gây tai hại gì cho quốc gia. Không nghe lời khuyên của những bậc thánh hiền mới có hại cho quốc gia và thiên hạ.". Nhưng có lẽ thiên hạ nhớ đến Quản Trọng nhiều hơn cả chính là bởi kế kinh bang tế thế mà Quản Trọng đã hiến lên Tề Hoàn Công rằng:
Có lẽ quý độc giả vẫn còn nhớ Quản Trọng (管仲) một nhà quân sự, một nhà tư tưởng thời Xuân Thu, và là một tể tướng của Tề Hoàn Công vào khoảng năm 685 Trước Công Nguyên, đã được Tề Hoàn Công hết mực kính trọng bởi tài thao lược, mưu trí và sự thẳng thắn. Chuyện kể rằng có lần Tề Hoàn Công hỏi Quản Trọng rằng: "Trẫm có tật hơi thích nữ sắc, điều này có tai hại gì đối với quốc gia không?" Quản Trọng trả lời: "Không, ham mê nữ sắc không gây tai hại gì cho quốc gia. Không nghe lời khuyên của những bậc thánh hiền mới có hại cho quốc gia và thiên hạ.". Nhưng có lẽ thiên hạ nhớ đến Quản Trọng nhiều hơn cả chính là bởi kế kinh bang tế thế mà Quản Trọng đã hiến lên Tề Hoàn Công rằng:
""Nhứt niên chi
kế mạc như thụ cốc
Thập
niên chi kế mạc như thụ mộc
Chung
thân chi kế mạc như thụ nhơn
Nhứt
thu nhứt hoạch giả, cốc dã
Nhứt
thu thập hoạch giả, mộc dã
Nhứt
thu bách hoạch giả, nhơn dã"
Xin
tạm dịch là:
"Kế
một năm, chi bằng trồng lúa
Kế
10 năm, chi bằng trồng cây
Kế
trọn đời, chi bằng trồng nguời.
Trồng
một, gặt một, ấy là lúa
Trồng
một, gặt mười, ấy là cây
Trồng
một, gặt trăm, ấy là người"
Ấy vậy mà ở trong tất cả các học viện, các
trường đại học, trung học, tiểu học và các cơ sở giáo dục của nước Việt Nam
Cộng Sản đều kẻ vẽ câu khẩu hiệu thật hoành tráng rằng: “Vì lợi ích mười năm
trồng cây, vì lợi ích tram năm trồng người” và ghi rỏ tác giả là HỒ CHÍ MINH,
đây quả thực là một hành vi trấn cướp, cưỡng đoạt tri thức một cách trắng trợn,
một lối bịp bợm hết sức Hồ Chí Minh.
Cũng là hành vi trấn cướp tri thức đó, một tập thơ của một tù nhân người Hán là NGỤC TRUNG NHẬT KÝ, sáng tác từ 29.8.1932 đến 10.9.1933 tại một nhà tù ở Quảng Tây, Trung Quốc. Tù nhân này đã chết vì bệnh lao trong tù sau khi viết xong 134 bài thơ và bỏ lại tập thơ trong nhà lao đó, nơi mà 10 năm sau Hồ Chí Minh mới bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt giam vào ngục này (1942-1943) và chắc chắn là Hồ đã nhặt được cuốn Nhật Ký này cũng chính tại nhà lao đó.
Cũng là hành vi trấn cướp tri thức đó, một tập thơ của một tù nhân người Hán là NGỤC TRUNG NHẬT KÝ, sáng tác từ 29.8.1932 đến 10.9.1933 tại một nhà tù ở Quảng Tây, Trung Quốc. Tù nhân này đã chết vì bệnh lao trong tù sau khi viết xong 134 bài thơ và bỏ lại tập thơ trong nhà lao đó, nơi mà 10 năm sau Hồ Chí Minh mới bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt giam vào ngục này (1942-1943) và chắc chắn là Hồ đã nhặt được cuốn Nhật Ký này cũng chính tại nhà lao đó.
Toàn dân Việt Nam nghĩ gì, tập đoàn lãnh đạo cộng sản Việt Nam
nghĩ gì, các văn nô bồi bút của cộng sản Việt Nam nghĩ gì về câu chuyện Ông Trần
Đắc Thọ kể lại sau đây, Ông Trần Đắc Thọ đã trực tiếp hỏi chuyện cụ Hồ Đức
Thành (năm đó 85 tuổi) nguyên Bí thư Tỉnh ủy Cao Bằng, nguyên Chủ nhiệm Biện sự
xứ Việt Nam tại Trung Quốc,.. nguyên Đại biểu Quốc hội khóa I (1946 – 1960) là
người sớm tiếp xúc với tập Nhật Ký Trong Tù từ trước Cách mạng tháng Tám
1945: “Đọc hết tập Ngục trung nhật ký, cụ Thành có hỏi Bác Hồ vì sao ở bìa tập
Nhật ký lại ghi: 29.8.1932 đến 10.9.1933. Bác đáp: ‘Mình muốn đánh
lạc hướng, ai hiểu thế nào thì hiểu’.” Với 02 con số ngày tháng năm
trên bìa bản gốc quyển Nhật Ký Trong Tù là 29.8.1932 và 10.9.1933, thời gian
này không phải là thời gian “Bác” Hồ Chí Minh ở tù tại Quảng Tây, Trung Quốc do
quân Tưởng Giới Thạch bắt giam đã làm nhiều người nghi ngờ, chất vấn “Bác”. Tuy
nhiên, “Bác ” luôn trả lời không có sức thuyết phục, luôn bao biện với ngụy ngữ
của một con người sinh ra trong gia đình vô gia giáo, lớn lên từ một học trò mất
dạy, “đầu bò”. Đó là điều dễ hiểu thôi, bởi vì “Bác” không phải là tác giả thật,
chỉ có chính tác giả thật mới trả lời được câu hỏi này có sức thuyết phục nhất
mà thôi!
Ấy vậy mà đã có không ít người phải lụy chốn lao tù vì tập Nhật
Ký Trong Tù, và cũng có rất nhiều người đã được vinh than phì gia bởi đã uốn lưỡi
để ca ngợi, để tán dương những bài thơ nặng mùi uế khí trong đó.
Xuất phát từ mục
đích nhằm
tâng bốc lãnh tụ, nhằm dùng “thần tượng Hồ Chí Minh” làm
cái phao cuối cùng để cứu đảng khỏi chết đuối.
Nhiều trí thức của Việt Nam, cũng vì cái ăn, cái mặc, mà quên luôn cả liêm sỷ, quên luôn cả nhân cách, để uốn lưỡi cú diều mà tâng bốc, mà tán dương Hồ và tập “Gian Trá Ký Trong Tù” như lời bộc bạch của một trí thức Xã Hội Chủ Nghĩa, giáo sư Lê Phong: “Đọc văn thơ Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh, tôi luôn luôn đặt cho mình các câu hỏi về những bí ẩn chưa biết hết được. Nghiên cứu về Bác và văn thơ Bác, đối với tôi, là đứng trước những bí ẩn ấy”. Thật là một kẻ sỹ vô liêm sỷ đến mực không thể nào vô liêm sỷ hơn được nữa!
Nhiều trí thức của Việt Nam, cũng vì cái ăn, cái mặc, mà quên luôn cả liêm sỷ, quên luôn cả nhân cách, để uốn lưỡi cú diều mà tâng bốc, mà tán dương Hồ và tập “Gian Trá Ký Trong Tù” như lời bộc bạch của một trí thức Xã Hội Chủ Nghĩa, giáo sư Lê Phong: “Đọc văn thơ Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh, tôi luôn luôn đặt cho mình các câu hỏi về những bí ẩn chưa biết hết được. Nghiên cứu về Bác và văn thơ Bác, đối với tôi, là đứng trước những bí ẩn ấy”. Thật là một kẻ sỹ vô liêm sỷ đến mực không thể nào vô liêm sỷ hơn được nữa!
Tất nhiên không chỉ riêng giáo sư Lê Phong, mà
cả Bộ Chính Trị, cả 3 triệu đảng viên và cả những người đang được “bác và đảng”
ban ơn bố đức, cho cơm ăn, áo mặc đều phải sống thiếu liêm sỷ như vậy, đều phải
luôn luôn uốn lưỡi cú diều mà phát ngôn một cách vô liêm sỷ, thiếu nhân cách
như vậy về Hồ Chí Minh và những sản phẩm của Hồ. Cả việc xây dựng hình tượng Hồ
Chí Minh như một người "nhà trời" nhập thế để cứu nước cứu dân, rằng
Hồ Chí Minh sống thanh đạm một đời "tiên phong đạo cốt" không vợ,
không con, để cống hiến cả cuộc đời cho dân cho nước, cũng là một điều dối trá
đến vô liêm sỷ, bởi ngoài những người vợ Nga, vợ tàu, thì Hồ Chí Minh có cả
hàng đàn vợ Việt và hàng đống con rơi, mà trong số đó hai đứa con rơi của Hồ
Chí Minh vẫn an nhiên tự tại đó là Nông Đức Mạnh và Nguyễn Tất Trung, và tất
nhiên mẹ của những đứa con rơi của Hồ Chí Minh, tức là những người tình một đêm
của vị "Lãnh Tụ Vĩ Đại" này đã phải chết một cách bí ẩn để bảo toàn
huyền thoại cho "Người Nhà trời" này. Tất nhiên đối với cuộc đời và
nhân than của con người Hồ Chí Minh vì vẫn còn muôn vàn bí ẩn khác, bởi y là
một lãnh tụ cộng sản, than thế và sự nghiệp của lãnh tụ phải được tô vẽ, phải
được nhào nặn, đó là quy luật chung của cộng sản, chỉ tiếc rằng đồi với Hồ Chí
Minh sự thật chỉ có một phần trăm, còn chím mươi chin phần trăm còn lại là hư
cấu, là tô vẽ là thêu dệt để con người đó trở thành huyền thoại. Một huyền
thoại về Hồ Chí Minh được Lê Duẩn, trường Chinh, Phạm Văn Đồng và bộ chính trị
thêu dệt và lan truyền khắp Hà Nội và Bắc Kỳ xứ, suốt thập niên 60s và 70s của
thế kỷ trước trong một nổ lực khác để thần thánh hóa Hồ Chí Minh, ấy là “Bác Hồ
đi ỉa thì phân của bác vuông như cái thước thợ nề, và thơm như hoa lài hoa lý”.
Thật là dối trá bịp bợm đến ô nhục! Nhưng cũng không có gì quá lạ lẫm, bởi như
đã nói ở trên, đối với Hồ Chí Minh thì chỉ có 1 phần là sự thật, còn lại 99
phần là dối trá, dối trá đến cả họ, cả tên cả ngày sinh ngày mất, có nghĩa dối
trá lường láo suốt cả đời người rồi. Vậy thì chúng ta, những người dân Việt còn
lý do gì nữa để tin vào Hồ Chí Minh, tin vào đường lối mà ông ta đã chọn, chúng
ta còn lý do nào nữa không để tiếp tục tin vào đảng cộng sản? Còn lý do gì nữa
để chúng ta chần chờ, không rủ bỏ chế độ cộng sản và xây dựng một chế độ chính
trị thực sự do dân, vì dân?
Ngày 30 tháng 9 năm 2012
Nguyễn Thu Trâm
Phụ lục:
Phụ lục:
HỒ CHÍ MINH NẰM TRONG DANH SÁCH NHỮNG ÁC QUỶ GHÊ TỠM NHẤT CỦA LỊCH SỬ LOÀI NGƯỜI
History's Greatest Monsters
Dictators responsible for massive crimes against humanity (over 20 million dead)for massive crimes against humanity (over 20 million dead)
Dictators responsible for massive crimes against humanity (over 20 million dead)for massive crimes against humanity (over 20 million dead)
Name | Country | Time in Power | Regime type | Notable Events | After... |
Joseph Stalin | USSR | 1924-1953 | Communist | Revolutionary regime | died in office |
Adolph Hitler | Germany | 1933-1945 | Fascist | World War II, Jewish Holocaust | committed suicide |
Mao Tse-Tung | China | 1945-1976 | Communist | Revolutionary regime | died in office |
Dictators responsible for horrible atrocities (at least 1 million dead)
Name | Country | Time in Power | Notable Events | Regime type | After... |
King Leopold II | Belgium | 1865-1909 | Colonization of the Congo | Monarch | died in office |
Kaiser Wilhelm II | Germany | 1888-1918 | World War I | Monarch | fled, died in exile |
Czar Nicholas II | Russia | 1894-1917 | World War I | Monarch | overthrown, killed |
Enver Pasha, member of triumvirate dictatorship | Turkey | 1913-1918 | Armenian genocide | Military | fled, died in rebellion |
Vladimir Lenin | USSR | 1917-1924 | Russian Civil War | Communist | died in office |
Emperor Hirohito | Japan | 1926-1989 | World War II | Monarch | died in office |
Prime Minister Hirota Koki | 1936-1937 | Military | resigned, tried, executed | ||
Prime Minister Tojo Hideki | 1941-1944 | Military | resigned, tried, executed | ||
President Chiang Kai-shek | China / Taiwan | 1928-1949 | Chinese Civil War | Military | died in office |
President Ho Chi Minh | North Vietnam | 1945-1969 | Vietnam War | Communist | died in office |
President Kim Il Sung | North Korea | 1948-1994 | Korean War | Communist | died in office |
President Yahya Khan | Pakistan | 1969-1971 | Indo-Pakistan War | Military | resigned, died |
President Saddam Hussein | Iraq | 1969-2003 | Iran-Iraq War, Kurdish genocide | one party state | overthrown, tried, executed |
Prime Minister Pol Pot | Cambodia | 1975-1979 | Cambodian genocide | Communist | overthrown, arrested, died awaiting trial |
President Kim Jong Il | North Korea | 1994- | chronic famines | Communist | still in power |
Generally bad dictators (over 10,000 killed)
President Kemal Ataturk | Turkey | 1920-1938 | one party state | died in office |
Prime Minister Benito Mussolini | Italy | 1922-1943 | Fascist | overthrown, killed |
Prime Minister Antonio de Salazar | Portugal | 1932-1968 | Fascist | resigned, died |
Francisco Franco | Spain | 1939-1975 | Fascist | died in office |
Prime Minister Ion Antonescu | Romania | 1940-1944 | Fascist | overthrown, tried, executed |
Ante Pavelic | Croatia | 1941-1945 | Fascist | overthrown, died in exile |
Gheorghe Gheorghiu | Romania | 1945-1965 | Communist | died in office |
President Tito | Yugoslavia | 1945-1980 | Communist | died in office |
President Yakubu Gowon | Nigeria | 1966-1976 | Military | overthrown, still living |
President Suharto | Indonesia | 1967-1997 | Military | resigned, still living |
President Idi Amin | Uganda | 1971-1980 | Military | overthrown, died in exile |
President Mengistu Haile | Ethiopia | 1974-1991 | Communist | fled, lives in exile |
President Le Duan | Vietnam | 1976-1986 | Communist | died in office |
President Babrak Karmal | Afghanistan | 1979-1987 | Communist | resigned, died in exile |
President Slobodan Milosevic | Yugoslavia | 1997-2000 | Fascist | resigned, arrested, died awaiting trial |
President Omar al-Bashir | Sudan | 1989- | Military | Still in office |
No comments:
Post a Comment