Đại Tướng Dương Văn Minh |
Nguyễn Việt Nữ
Chúng tôi chẳng biết làm gì, nhưng cứ ôm mộng đi tìm sự thật lịch
sử, trong ấy có một nhân vật lịch sử ai cũng nhắc đến về ngày Quốc Hận tháng Tư
Đen.
Trong bài “Quốc Hận: Chuyện Người Ra Đi Rồi Trở
Lại Ngục Tù”, chúng ta
đã thấy cựu Tổng Thống “hai ngày” Dương Văn Minh đã làm được hai việc quan trọng cho đất nước mà ít ai biết. Đó là ký hai Sự Vụ Lệnh cho tàu
Việt Nam Thương Tín và vụ ra lệnh chở 16 tấn vàng ra khỏi tay kẻ chiếm đoạt đất
nước.
Như vậy chứng tỏ ông Dương Văn Minh chống Cộng quyết liệt chứ
không bắt tay với Cộng sản như hậu thế thường nghe tuyên truyền vì lệnh “đầu
hàng vô điều kiện”, mà ai cũng nghe lệnh đọc trên đài phát thanh Sàigòn lúc ấy.
Như vậy chứng tỏ ông Dương Văn Minh chống Cộng quyết liệt chứ
không bắt tay với Cộng sản như hậu thế thường nghe tuyên truyền vì lệnh “đầu
hàng vô điều kiện”, mà lệnh đọc trên đài phát thanh Sàigòn lúc ấy là do kẻ cướp
cưỡng bức Dương Văn Minh đọc. Chúng tôi
sẽ có nhân chứng sống nói lên việc nầy.
Hôm nay chúng tôi đọc thấy Web của ông Dương Phan có trang thơ “Nhật
Ký Tháng Tư” của chiến sĩ TRẠCH GẦM, người nổi tiếng anh dũng của VNCH.
Ông kể rằng, tuân theo nhật lệnh hành quân để nhớ lại hành trình từ Biên Hòa,về gần để bảo vệ thủ đô, đi tới
đâu cũng thấy dân chạy giặc tán loạn; binh sĩ bỏ vũ khí, còn các tướng tá khác
tuyên bố hùng hồn lòng yêu nước.. Có ông tướng thề là sẽ ở lại chiến đấu tới
phút cuối cùng. chiến đấu cho tới chết!
Nhưng rồi phút cuối cùng cần người chết cho đất nước thì ông tướng đã
“phi” mất dạng…anh hùng!
Nên khi về tới cầu Sàigòn, Trạch Gầm chỉ phải nhói nát tim gan, ôm mặt
khóc! Vậy tướng liều mình ở lại gánh vác trọng trách cuối cùng Dương Văn Minh chắc chắc hèn hơn Tướng Nguyễn
Koa Nam, Lê Nguyên Vỹ, Phạm Văn Phú v.v. nhưng tướng Minh can đảm hơn
tướng bay đi an thân mình mà chiến sĩ Trạch Gầm nghe tận tai?
Công bình sống lại thời tháng Tư Quốc
hận, hãy nhớ rằng Hoa Kỳ đã chuyển
hướng, bỏ đồng minh Việt Nam Cộng Hòa từ năm 1973 của Hiệp định Pari. Quốc hội đảng Dân Chủ cắt viện trợ vũ khí,
vậy dù không ai muốn vọng ngoại, nhưng thời thế lúc ấy, đến tháng 4 năm 1975 mà
cưu Tổng Thống Dương Văn Minh có thể ra lệnh quân đội VNCH tiếp tục cầm súng
(hết đạn) để chiến đấu, mặc kệ hàng triệu dân lành vùi thây dưới lằn tên mũi
đạn quân thù hiếu chiến để mình được tiếng “Anh hùng” không??
Xin mời quí vị đọc nhật ký Trạch Gầm để tìm giải đáp lịch sử.
Nguyễn Việt Nữ
(4 May, 2013)
TRẠCH GẦM * Nhật Ký Tháng Tư
Hai mươi tháng Tư tiễn em đi Mỹ
Ta biết dễ dàng mất bé từ đây
Em lên máy bay, ta về đơn vị
Đất Biên Hòa buồn… chết điếng cỏ cây
Hai mốt tháng Tư ta vào Quân Đoàn
Ngồi nghe thuyết trình, nhận lệnh hành quân
Tay áo xăn cao một đời thám kích
“Kiến lửa bu đầy” nhột cả đôi chân
Hai hai tháng Tư... ta vào Đại An
Chứng kiến cảnh dân bỏ xóm bỏ làng
Dân chạy đến đâu… địch bò đến đó
… Đâu được như em chừ đã thênh thang
Hai ba tháng Tư… ta ngược Đồng Nai
Sương ôm mặt sông lau sậy thở dài
Địch xua quân tràn giữa đêm vắng lặng
Ta chỉnh pháo… và thây giặc chồng thây
Ta lạc mấy ngày trong lòng đất địch
Gọi đã khàn hơi chẳng thấy bạn bè
Thằng nào cũng đang giữ từng tấc đất
Đâu có thì giờ để cứu ta ra
Hai tám tháng Tư… ta ra lộ Một
Gặp ông tướng vùng thị sát thăm dân
Ông nói lung tung, ông thề sống chết
Ông nói xong rồi, ông bay biệt tăm
Hai chín tháng Tư… Biên Hòa xơ xác
Ta về Sài Gòn ngang qua nghĩa trang
Ta đứng nghiêm chào bạn ta đã chết
Như tự chào mình - nát cả tim gan.
Ba mươi tháng Tư… ta ôm mặt khóc
Trên cầu Sài Gòn - cạnh phố Hùng Vương
Mười năm binh đao… mười ngày kết thúc
Ta, còn nguyên, mà… mất cả Quê Hương !!!
Ta biết dễ dàng mất bé từ đây
Em lên máy bay, ta về đơn vị
Đất Biên Hòa buồn… chết điếng cỏ cây
Hai mốt tháng Tư ta vào Quân Đoàn
Ngồi nghe thuyết trình, nhận lệnh hành quân
Tay áo xăn cao một đời thám kích
“Kiến lửa bu đầy” nhột cả đôi chân
Hai hai tháng Tư... ta vào Đại An
Chứng kiến cảnh dân bỏ xóm bỏ làng
Dân chạy đến đâu… địch bò đến đó
… Đâu được như em chừ đã thênh thang
Hai ba tháng Tư… ta ngược Đồng Nai
Sương ôm mặt sông lau sậy thở dài
Địch xua quân tràn giữa đêm vắng lặng
Ta chỉnh pháo… và thây giặc chồng thây
Ta lạc mấy ngày trong lòng đất địch
Gọi đã khàn hơi chẳng thấy bạn bè
Thằng nào cũng đang giữ từng tấc đất
Đâu có thì giờ để cứu ta ra
Hai tám tháng Tư… ta ra lộ Một
Gặp ông tướng vùng thị sát thăm dân
Ông nói lung tung, ông thề sống chết
Ông nói xong rồi, ông bay biệt tăm
Hai chín tháng Tư… Biên Hòa xơ xác
Ta về Sài Gòn ngang qua nghĩa trang
Ta đứng nghiêm chào bạn ta đã chết
Như tự chào mình - nát cả tim gan.
Ba mươi tháng Tư… ta ôm mặt khóc
Trên cầu Sài Gòn - cạnh phố Hùng Vương
Mười năm binh đao… mười ngày kết thúc
Ta, còn nguyên, mà… mất cả Quê Hương !!!
Trạch Gầm
No comments:
Post a Comment