Lá thư này được viết với một tâm tình hết sức miễn cưỡng. Không lẽ lại không trả lời bức thư dài hơn 20 trang mà ông gửi cho tôi? Nếu không trả lời, thì có thể ông vui mừng cho rằng những lý luận sắc bén của ông đã làm tôi nhụt chí, và những vu cáo, bôi lọ, khiêu khích của ông với đạo Công Giáo là một sự thành công vượt bực.
Nhưng nếu trả lời, tư tưởng tôi lại bị mâu thuẫn vì tôi có một nguyên tắc: Thà đối diện với Cộng Sản, chứ không trao đổi ý kiến với những tay sai, vì họ chả có điều chi để nói, khi không được lệnh của các "đồng chí trung ương." Nói chuyện với họ, thì phải nghe lời các cụ xưa: "thà vạch đầu gối ra còn hơn". Gần đây, ông mới lộ diện là một người phục vụ cho đảng Cộng Sản, qua việc viết bài cho báo Công An và được báo Công An khen ngợi. Hành vi này chứng tỏ ông chỉ là một tay sai, chứ không phải là những nhân vật chính trị có chức vụ cao cấp, được nhiều quyền lợi huy hoàng khác, nên có thảo luận với ông cũng sẽ chẳng đi đến kết luận nào. Trước đây, khi biết ông đã từng về Việt Nam, chúng tôi đã hiểu rằng việc ông về Việt Nam không phải để "cỡi ngựa, xem hoa" như những Việt Kiều khác, mà để nhận chỉ thị sang đây, tiếp tục đánh phá cộng đồng, chia rẽ tôn giáo, nhưng chúng tôi không có bằng chứng rõ ràng, cho đến khi tên của ông xuất hiện trên báo công an với những lời khen ngợi nhiệt liệt, chúng tôi mới có thể khẳng định ông là một tay sai văn hóa thứ thiệt. Vậy, lá thư này, sẽ không đối thoại về đề tài cộng đồng, mà ông đã diễu cợt gọi là Cộng Đồng Chống Cộng Chết Bỏ (CĐCCCB); sẽ không nhắc đến hai cuốn sách của Tiến Sĩ Dương Ngọc Dũng lột mặt nạ giả trá của ông; sẽ không cải chính việc ông cho rằng tôi "ngu đần"; mà chỉ khẳng định ông, Tiến Sĩ Trần Chung Ngọc, là một Phật tử giả mạo. Ông lợi dụng danh nghĩa Phật giáo để tấn công, mạ lị Công giáo, nhằm gây thù hận giữa hai tôn giáo lớn, mong một số nguời nhẹ dạ, cả tin sẽ tiếp tay ông khuấy động cuộc chiến tôn giáo. Như thế, cộng đồng sẽ bị phân hóa. Mục tiêu đoàn kết để chống Cộng Sản bạo tàn sẽ bị sút giảm. Được như thế, công lao của ông sẽ không phải là nhỏ. Tiếc thay, gần đây, hầu như những người hiểu biết đều lên án ông. Ngay cả những vị tu sĩ trong Phật Giáo cũng lên tiếng phê bình ông dữ dội.
Thưa Ông,
Nếu ông là Phật Tử và lại là người nghiên cứu sâu xa về Phật Học, hẳn ông phải biết rằng Đức Thế Tôn đã dậy các đệ tử phải tránh xa nói láo:
-Sa-môn Gotama từ bỏ nói láo, tránh xa nói láo, nói những lời chân thật, y chỉ nơi sự thật, chắc chắn, đáng tin cậy, không lừa gạt, không phản lại lời hứa đối với đời. Này các Tỷ-kheo, đó là những lời tán thán Như Lai của kẻ phàm phu.
Sa-môn Gotama từ bỏ nói hai lưỡi, tránh xa nói hai lưỡi; nghe điều gì ở chỗ này, không đi nói đến chỗ kia để sanh chia rẽ ở những người nầy; nghe điều gì ở chỗ kia, không đi nói với những người này để sanh chia rẽ ở những người kia. Như vậy Sa-môn Gotama sống hòa hợp những kẻ ly gián, tăng trưởng những kẻ đã hòa hợp, hoan hỷ trong hòa hợp, nói những lời đưa đến hòa hợp. Này các Tỷ-kheo, đó là những lời tán thán Như Lai của kẻ phàm phu.
Này các Tỷ-kheo, Sa-môn Gotama từ bỏ lời nói độc ác, tránh xa lời nói độc ác, những lời nói không lỗi lầm, đẹp tai, dễ thương, thông cảm đến tâm, tao nhã, đẹp lòng nhiều người, vui lòng nhiều người, Sa-môn Gotama nói những lời như vậy. Này các Tỷ-kheo, đó là những lời tán thán Như Lai của kẻ phàm phu.
Này các Tỷ-kheo, Sa-môn Gotama từ bỏ lời nói ỷ ngữ, tránh xa lời nói ỷ ngữ, nói đúng thời, nói những lời chân thật, nói những lời có ý nghĩa, nói những lời về Chánh pháp, nói những lời về Luật, nói những lời đáng được gìn giữ, những lời hợp thời, thuận lý, có mạch lạc hệ thống, có ích lợi. - Này các Tỷ-kheo, đó là những lời tán thán Như Lai của kẻ phàm phu." (Phatgiao.com)
Trong hơn chục năm qua, ông đã liên tục nói láo, chẳng hạn như ông tố cáo Giáo Hoàng Công Giáo là ác độc hơn Hitler, đã tiêu diệt 200 triệu người trong thế kỷ 20. Ông lấy ở đâu ra tài liệu này? 200 triệu người? Hơn gấp đôi dân số Việt Nam? Giáo Hoàng giết bằng cách nào? Ở đâu? Từ thời gian nào đến thời gian nào?
Ngay cả trong giai đoạn các cuộc Thập Tự Chinh kéo dài nhiều thập niên, cũng không thể có số người Hồi Giáo chết nhiều như vậy. Ông chắc không đi lính, nên không rõ, trong một trận chiến với vũ khí sát thương hằng loạt, mà bên địch chết 1,000, thì quân chiến thắng cũng te tua với số tử thương hoặc 1/3, hoặc phân nửa. Vậy, thì trong thời Trung Cổ, với vũ khí thô sơ, nếu bên địch chết 200 triệu, thì phe ta chết cũng phải sấp xỉ con số đó. Như thế, thì lấy đâu ra người Công giáo để chết nhiều như thế? Ngoài ra, ông còn bẻ cong lịch sử Thế Giới cũng như lịch sử Việt Nam khi nói về đạo Công giáo hiện diện ở Việt Nam. Ông quên ơn cả người Cha già Alexandre De Rhodes đã tạo ra chữ quốc ngữ cho ông xử dụng để tố cáo chính người đã cho ông cái chữ ấy. Về cá nhân tôi, ông còn nói láo khi chụp mũ cho tôi là người theo Việt Cộng, quay lưng lại dân tộc. Sự nói láo kinh thiên động địa của ông đã chứng tỏ ông không đọc lời của Đức Thế Tôn bao giờ cả. Hoặc nếu có đọc, thì cũng rồi bỏ ngoài tai. Vậy, ông có phải là một Phật Tử chân chính không?
Ông luôn ngụy biện. Ông dẫn chứng cả chục cuốn sách chống Mỹ, chống Liên Hiệp Quốc. Thật sự, nếu ông có dẫn chứng thêm cả trăm cuốn sách do người Mỹ viết để chống Mỹ cũng thê thôi, các người thức giả cũng không thèm đọc. Chắc ông cũng biết, sau khi người Việt đến tị nạn ở Hoa Kỳ, đã chứng kiến nhiều cuộc tấn công điên khùng vào nước Mỹ, đã đặt bom, đã lao phi cơ vào khu dân sự, đã cho nổ bom sập nhà trẻ và cơ sở Xã Hội, đã gửi thư với Anthrax, đã mở Website dậy làm bom chống Mỹ... Những kẻ đó, chúng tôi gọi là Khủng Bố, thưa Ông. Cơm no, rửng mỡ, thì hay nghĩ đến chuyện khủng bố người khác làm vui. Nếu ông thích luận điệu của bọn khủng bố và tôn thờ chúng, xứ sở này vẫn sẵn sàng tặng ông sự Tự Do để đi tìm "minh chúa" của ông ở trong các nước cuồng tín, sẵn sàng giết người hàng loạt, chỉ vì một niềm tin khùng điên của họ. Lý luận khủng bố của ông, thật ra, là một mớ ngụy biện của ngụy quân tử. Ông còn ngụy biện, lấp liếm tội lỗi của bọn Cộng Sản, chống lại lịch sử, chống lại dân tộc. Cả thế giới đều biết về tội ác của cộng sản, chỉ có ông và đồng bọn Giao Điểm mới cổ võ cho chúng bằng những lý luận ngang ngược.
Xin ông đọc lại những lời của Đức Thế Tôn sau đây tiên đoán về trường hợp của ông:
Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương Ngụy biện luận. Khi bị hỏi vấn đề này hay vấn đề khác, dùng những lời ngụy biện trườn uốn như con lươn với bốn luận chấp. Nếu có những Sa-môn hay Bà-la-môn nào chủ trương Ngụy biện luận, khi bị hỏi vấn đề này hay vấn đề khác dùng những lời ngụy biện trườn uốn như con lươn, chúng sẽ chấp cả bốn luận chấp trên hay một trong những luận chấp trên, ngoài ra không có luận chấp nào khác nữa.
-Này các Tỷ-kheo, Như Lai tuệ tri như thế này : "Những sở kiến ấy, chấp trước như vậy, chấp thủ như vậy, sẽ đưa đến cõi thú như vậy, sẽ tác thành những định mạng như vậy". Như Lai tuệ tri như vậy. Ngài lại tuệ tri hơn thế nữa. Và Ngài không chấp sở tri ấy. Nhờ không chấp trước sở tri ấy, nội tâm được tịch tịnh. Ngài như thật tuệ tri sự tập khởi, sự diệt trừ của các thọ, vị ngọt, những nguy hiểm và sự xuất ly của chúng. Nhờ tuệ tri vậy, này các Tỷ-kheo, Như Lai được giải thoát hoàn toàn, không có chấp thủ. (Phatgiao.com)
Về những sự khiêu khích, đòi tranh luận của ông, trong một trang nhà của Phật Giáo.com, đã có ghi như sau:
Thái độ đức Phật đối với tranh luận rất rõ ràng. Ngài không có tranh luận với ai ở đời. Ngài thuyết pháp chỉ với mục đích nêu lên con đường chấm dứt khổ đau. Ngài không bao giờ tự cho chỉ có Pháp của Ngài là sự thật, ngoài ra đều là hư vọng. Ngài giải thích Pháp của Ngài rõ ràng cho mọi người đến để xem để thấy và để tự mình phê phán.
Phương pháp hay nhất để tránh xa các tranh luận và xung đột, đức Phật khuyên chúng ta, là đừng có khởi lên các hý luận, vọng tưởng, các tà kiến. Và trong trường hợp chúng có khởi lên, thời thái độ tốt nhất là chớ hoan hỷ, đón mừng và chấp thủ chúng. Thái độ này sẽ chấm dứt đấu tranh, xung đột, chiến tranh và các pháp bất thiện.
Về lý do tại sao đa số người Công Giáo không trả lời ông, không tranh luận với ông, mặc dù họ dư sức trả lời, dư thông minh để đập gẫy lý luận của ông, xin ông đọc:
"Phẫn nộ, không hoan hỷ, Bà-la-môn Akkosaka Bhàradvàja đi đến Thế Tôn, sau khi đến nói những lời không tốt đẹp, ác ngữ, phỉ báng và nhiếc mắng Thế Tôn. Ðược nghe nói vậy, Thế Tôn nói với Bà-la-môn Akkosaka Bhàradvàja: -"Này Bà-la-môn, Ông nghĩ thế nào? Các thân hữu bà con huyết thống, các khách có đến viếng thăm Ông không?" - "Thưa Tôn giả Gotama, thỉnh thoảng các thân hữu bà con huyết thống, các khách có đến viếng thăm tôi" - "Này Bà-la-môn, Ông nghĩ thế nào? Ông có sửa soạn cho họ các món ăn loại cứng, loại mềm và các loại đồ nếm không?" - "Thưa Tôn giả Gotama, thỉnh thoảng tôi sửa soạn cho họ các món ăn loại cứng, loại mềm và các loại đồ nếm". - "Nhưng này Bà-la-môn, nếu họ không thâu nhận, thời các món ăn ấy về ai?" - "Thưa Tôn giả Gotama, nếu họ không thâu nhận, thời các món ăn ấy về lại chúng tôi".
"Cũng vậy, này Bà-la-môn, nếu Ông phỉ báng chúng tôi là người không phỉ báng, nhiếc mắng chúng tôi là người không nhiếc mắng, xỉ vả chúng tôi là người không xỉ vả, chúng tôi không thâu nhận sự việc ấy từ Ông, thời này Bà-la-môn, sự việc ấy về lại Ông. Này Bà-la-môn, sự việc ấy chỉ về lại Ông. Này Bà-la-môn, ai phỉ báng lại khi bị phỉ báng, nhiếc mắng lại khi bị nhiếc mắng, xỉ vả lại khi bị xỉ vả, thời như vậy, này Bà-la-môn, người ấy được xem là đã hưởng thọ, đã san sẻ với Ông. Còn chúng tôi không cùng hưởng thọ sự việc ấy với Ông, không cùng san sẻ việc ấy với Ông, thời này Bà-la-môn, tất cả sự việc ấy về lại với Ông và tất cả sự việc ấy chỉ về lại Ông mà thôi". (Tương Ưng I. 199)
Vì thế, chúng tôi im lặng. Bởi như đã nói ở trên, nếu ông quăng cho chúng tôi thứ gì mà chúng tôi không nhận, vật đó sẽ trở lại ngay tay ông. Nếu ông phỉ mạ chúng tôi mà chúng tôi không nhận, những lời phỉ mạ ấy sẽ trở lại với ông ngay.
Để kết luận, chúng tôi xin gửi ông mấy câu kệ sau đây, mong ông đọc và suy nghĩ.
"Thắng trận sanh thù oán,
Bại trận nếm khổ đau,
Ai bỏ thắng, bỏ bại,
Tịch tịnh hưởng an lạc". (Tương Ưng I. 102)
"Chớ nói lời ác độc,
Nói ác, bị nói lại,
Khổ thay lời phẫn nộ,
Ðao trượng phải chạm người". (Pháp Cú. 133)
"Không xúc, không có chạm,
Có xúc thời có chạm,
Nếu hại người không hại,
Tức có xúc, có chạm.
Ai hại người không hại,
Người tịnh không ô nhiễm,
Kẻ ngu hái quả ác,
Như ngược gió tung bụi"
(Tương Ưng I. 16)
Bại trận nếm khổ đau,
Ai bỏ thắng, bỏ bại,
Tịch tịnh hưởng an lạc". (Tương Ưng I. 102)
"Chớ nói lời ác độc,
Nói ác, bị nói lại,
Khổ thay lời phẫn nộ,
Ðao trượng phải chạm người". (Pháp Cú. 133)
"Không xúc, không có chạm,
Có xúc thời có chạm,
Nếu hại người không hại,
Tức có xúc, có chạm.
Ai hại người không hại,
Người tịnh không ô nhiễm,
Kẻ ngu hái quả ác,
Như ngược gió tung bụi"
(Tương Ưng I. 16)
Viết lá thư này, mong ông, có dịp suy nghĩ lại, ngừng việc nói láo, vu khống, chia rẽ tôn giáo, để thấy tương lai Dân tộc Việt Nam mình chỉ huy hoàng khi không còn chế độ độc tài Cộng Sản, sẽ thấy đất nước mình đẹp lắm, đặc biệt lắm, một đất nước mà chị gánh lúa cũng biết làm thơ, anh thợ cấy cũng cất lên được câu hò tình tứ.
Kính chào ông và chúc ông, nếu thật là một Phật Tử chân chính, đuợc Thân Tâm Thường An Lạc.
chu tất tiến.
Một kẻ ngu đần (theo lời Tiến Sĩ Trần Chung Ngọc).
No comments:
Post a Comment