Lời Tác Giả: Tôi vừa nhận được lá thư của kỷ sư Nguyễn Ngọc H., một sinh viên cũ của tôi tại Sài Gòn kể về người bạn gái cùng quê Châu Thành, Tây Ninh đã lấy chồng Đài Loan cách đây 7 năm. Bấy lâu nay, anh ta cứ tưởng cô ấy đã được sống trong hạnh phúc với người chồng Đài. Ai ngờ vừa rồi, khi về thăm quê ghé nhà ba má cô bạn gái, anh ta mới được gia đình cho xem bức thư cô ấy vừa gửi về nói rõ tình trạng khốn khổ của cô đã phải chịu đựng người chồng vũ phu tại Đài Loan hơn 7 năm qua. Sau khi được ba má của cô gái xác nhận đó là sự thật, anh ta vô cùng sửng sốt nên đã kể cho tôi câu chuyện này qua lá thư đó. Tôi xin phép được chép bức thư ra thành văn vần và xin được trân trọng gửi tới quí vị độc giả gần xa để mong được sự sẻ chia của quí vị nhân dịp Tết Quý Tỵ.
(Viết theo lá thư của kỷ sư Nguyễn Ngọc H.)
Mỗi lần về Châu Thành anh thương má nhớ em
Má bảo chẳng qua nghèo nên đành phải xa con gái
Rứt ruột đẻ ra ai chẳng muốn được gần con nhờ cậy
Khi trái gió trở trời con gái ghé về thăm
Anh cũng đã trót thương khi em vừa tròn tuổi mười lăm
Nhưng vì nhà anh quá nghèo nên còn chưa dám nói
Em như nụ tầm xuân nơi hương đồng gió nội
Đôi má lúm hồng tươi duyên dáng tựa trăng rằm
Hai mốt tuổi em lấy chồng, anh đang trong quân ngũ
Khi anh ra quân trở về em đã sang tận Đài Loan
Anh đành đi học tiếp để mong trái tim vơi bớt khổ!
Nhiều đêm giữa Sài Gòn chân lạc bước lang thang
Mỗi lần anh về quê, má kể em hạnh phúc
Với người chồng Đài Trung nay đã có con trai
Anh mừng cho em vì nghe nói đã có nhiều cô gái
Lấy chồng Hàn, chồng Đài bị đày đọa giữa trần ai!
Anh đã xem ảnh một cô dâu lấy chồng Hàn bị giết
Khi rời xa Việt Nam vừa tròn tuổi hai mươi[1]
Mới sang Hàn Quốc tám hôm đã bị chồng hãm hại
Hồn phiêu diêu xứ người xót xa lắm em ơi!
Nhiều cô dâu sang Đài Loan sống với chồng như nô lệ
Hầu hạ cha mẹ chồng còn bị chồng đánh suốt ngày
Có chị ở Đào Viên chín năm đã sinh được hai con gái[2]
Bị chồng ném xuống biển khơi vì không có con trai!
Đã hai lần em về thăm quê, ai cũng tưởng em hạnh phúc
Thấy bảo chồng em già nhưng vợ chồng biết thương nhau
Anh tự nhủ may mà em không lấy phải anh nghèo khổ
Thôi nếu chúng mình còn duyên thì xin hẹn kiếp sau!
Nhưng hôm rồi, ba má đã cho anh xem lá thư em vừa gửi
Kể về nỗi thống khổ suốt bảy năm em phải sống bên Đài
Những tưởng lấy được chồng giàu để giúp má tiền trả nợ
Và nuôi ba đứa em thơ nên em đành nghe bà mối làm mai
Bà mối tên Dung là họ hàng đã đưa em ra Sài Gòn gặp gỡ
Người đàn ông Đài Loan hơn em 23 tuổi vẻ hiền khôn
Chưa lấy vợ, không ruợu chè chỉ suốt ngày uống sữa
Tưởng là cơ hội để đổi đời nên đám cưới tổ chức luôn!
Khi đã có bầu em mới biết chồng em là tên nát rượu
Đã từng phải ngồi tù vì ghẹo gái bị thưa
Làm thợ hồ bữa được bữa chăng chưa đủ xài ba bữa
Còn cướp cả tiền của em dành nuôi dưỡng con thơ!
Em không được mẹ chồng thương khi bụng mang dạ chửa
Đêm phải trốn dưới gầm giường, ôi khốn khổ thân em!
Em còn phải đi làm thêm để giúp má tiền trả nợ
Mà còn bị chồng ăn cắp để bao gái qua đêm!
Bảy năm trời em phải cắn răng chịu đựng
Vì sợ má ở nhà quá thương rồi đổ bệnh ốm đau
Nay em đã nói thật để ba má được tỏ tường tất cả
Và ao ước được trở về nhà, thà rau cháo có nhau!
Bởi thương đứa con ngoan sẽ bị bà mẹ chồng bắt lại
Rồi sợ cha nó sẽ làm hư con nên em chưa dám trở về
Đời người con gái Việt Nam thật trầm luân dâu bể
Xưa nội chiến hai mươi năm, nay mậu tử cách chia!
Em ơi!
Con trai em nó ngoan vì “nhân chi sơ tính bản thiện”
Nhưng mai kia lớn lên nó sẽ thành người lính của quân Tàu!
Lại ra đảo Bắc Bình, Trường Sa để moi dầu lấn biển
Rồi còn bắn vào ngư dân mình gây chết chóc thương đau!
Tết Qúy Tỵ sắp đến rồi em ơi trở về đi! Anh vẫn đợi
Thằng bé là nòi giống Hán Hoa từng nô dịch nước ta
Em vấn vương tình mẫu tử vì con trai còn nhỏ tuổi!
Vậy còn tương lai của đời em và tình nghĩa đôi ta?
Hãy khóc to lên em ơi! Nhằm vơi đi khổ tủi
Cho các nàng dâu mai sau nghe mà thấm thía nỗi đau
Của nhiều cô gái quê nghèo đã lỡ làm dâu xa xứ
Để giúp những ai còn mơ màng biết suy nghĩ trước sau!
Hà Nội, 15/1/2013
Ts. Đặng Huy Văn
[1] Cô Thạch Thị Hoàng Ngọc, 20 tuổi, lấy một người chồng Hàn Quốc 47 tuổi, đã bị chồng giết chết một cách thê thảm trên vũng máu sau mới 8 ngày theo chồng sang Hàn Quốc vào tháng 7/2010. Ngày 24/5/2011 lại một cô dâu Việt Nam nữa tên là Hoàng Thi Nam mới sinh con được 19 ngày cũng bị chồng 37 tuổi đâm chết bởi 53 nhát dao bên cạnh đứa con vừa mới sinh đang khóc oe oe! Hôm 23/11/2012 vừa qua lại có một cô dâu Việt cũng đã ôm cả hai con nhảy lầu tự tử và còn rất nhiều vụ đau lòng khác nữa! Hiện nay số cô dâu Việt Nam tài Hàn Quốc đã lên tới gần 20 ngàn người.
[2] Cô Phạm Thị Thanh Trúc đã kết hôn với Trần Lập Thánh tại Đào Viên, Đài Loan 9 năm, sinh được 2 đứa con gái nhưng thường xuyên bị chồng đánh đập tàn nhẫn vì không có con trai. Cuối cùng, cô ấy đã phải xin li dị, thì ngay ngày vừa từ tòa án li dị về nhà, 22/12/2011, Trần Lập Thánh đã bóp cổ cô ấy đến chết rồi buộc đá vào người và ném xác cô ấy xuống biển khơi. Cô Đoàn Nhật Linh xinh đẹp 19 tuổi bị chồng hành hạ đến gần chết rồi tháng 2/2003 ném xác cô ra đường làm xôn xao dư luận...Những vụ hành hạ tàn nhẫn trên 20% trong số hơn 87 ngàn các cô dâu Việt Nam tại Đài Loan tương tự như thế gần như đã xẩy ra thường xuyên từ suốt nhiều năm nay!.
No comments:
Post a Comment